Chúa ơi!
Lời Chúa có tròn?
Con chờ
con đợi, héo mòn tháng năm.
Sao Ngài
vẫn mãi bặt tăm,
Để con
nhìn mãi xa xăm phương trời.
Bao nhiêu
xúc xiểm của đời
Chúa
Trời thất hứa quên lời hôm nao.
Chúa mi
là tượng thạch cao,
Do người
nắn vẽ treo cao, mi thờ.
Chúa mi
là kẻ nhuốc nhơ
Xác xơ,
đói rách, vật vờ, lang thang.
Ai tin
Chúa tể vinh quang
Như
phường trộm cướp chiều hoang thập hình?
Chúa ơi!
Con vẫn xác tin,
Chính
Ngài là Chúa, biển tình ước mơ
Nhưng
đời, mỗi lúc bơ vơ,
Muôn lời
chế giễu chực chờ bên tai
Làm sao
con khỏi u hoài,
Chạnh
lòng tủi hổ tưởng Ngài quên con.
Những
khi con phải héo hon,
Bóng
Ngài xa vắng, tình son nhạt nhòa.
Khẩn
cầu tình Chúa bao la
Cho con
tình mến chan hòa cậy trông.
Dẫu đời
lắm nỗi long đong,
Sao trời
mấy bậc nghê thường
Trời
xanh mấy lớp, trùng dương mấy tầng
Cầu
vồng ai đỡ ai nâng
Địa cầu
sáng tối, ai vần ai xoay.
Mới hay
tình Chúa cao dày,
Bao nhiêu kiệt tác cho
bầy con thơ.
Dẫu
tình con trẻ ơ hờ,